|
तृष् 1.cl. 4. °ष्यति (p. तृ॑ष्यत्Ā. °षाण॑pf. तातृषाण॑, [RV.] [तत्°, vi, 15, 5]; 3. pl. तातृषु॑र्, x, 15, 9; aor. Subj. तृषत्, [AV. ii, 29, 4] ; ind.p. °ष्ट्वा॑, xix, 34, 6; °षित्वा and तर्षित्वा, [Pāṇ. 1-2, 25] ) to be thirsty, thirst, thirst for, [RV. &c.] : Caus. ( aor. 1. pl. अतीतृषाम) to cause to thirst, iv, 34, 11;
|